Cô hàng xóm xinh đẹp bị chủ nhà cưỡng bức thậm tệ, nói chi là ở lại gánh tội. – Đâu có gì, hì ! – Nàng nhún vai đáp. – Ừ, đừng lo ! – Tôi nói mà như tự trấn an mình. – Bây giờ người lo là Vy mới phải ! – Tiểu Mai cười mỉm, rồi nàng đạp xe về trước. Tôi đứng ngơ ngác, mãi một hồi vẫn chẳng hiểu câu cuối của nàng nghĩa là mô tê gì sất, trong đầu chỉ hiện ra mỗi một câu: – Như vậy là sao ta ?!Trưa ngày hôm sau, đường từ nhà đến trường tôi cảm giác sao mà gần quá thể, dù đã chậm hết cỡ nhưng vẫn nhoáng cái là tôi đã đứng ở bãi giữ xe. Tôi ngơ ra một